tình em
TÌNH EM
(Ngũ độ thanh)
Đường xưa quạnh quẽ phố không người
Sáng rọi trong lòng mãi chẳng vơi
Lạnh lẽo người mơ hình khuất nẻo
Đìu hiu kẻ mộng bóng xa vời
Mùi da dẫu mặn chôn lòng đất
Vị lưỡi còn cay quẳng cuối trời
Nỗi nhớ trào dâng dòng lệ đổ
Tình em vọng mãi đến muôn đời.