tiễn đưa mùa đông
Trời buồn cây cỏ xác sơ
Tiết trời lạnh lẽo sương mờ lãng bay
Tiễn ai đọng lệ mắt cay
Nhớ người thấm thía tình say thưở nào
Phi cơ cất cánh trời cao
Dặm ngàn sông núi tâm sầu cách ngăn
Trở về buồng cũ chiếu chăn
Nỗi niềm trống trải vắng tanh tiếng cười
Mỗi người một cảnh một nơi
Thu đi đông lại tuyết rơi phủ đường
Thương nhau nhân nghĩa vấn vương
Đêm về lặng lẽ chiếu giường đơn côi
Tim đau nức nở bồi hồi
Ai xa xôi quá tình ơi là tình
Đông sang giấc ngủ điêu linh
Phòng không cô quạnh một mình đèn soi
Hoa bay lất phất trên đời
Sương mơ khí lạnh ngàn khơi một màu
Người ơi đừng có đi lâu
Ở đâu cũng vậy nhớ mau trở về !
QHNC