duyên bến tình thuyền
DUYÊN BẾN TÌNH THUYỀN
Bến xưa hong cát đìu hiu
Xây lâu đài đắp buồn thiu quạnh bờ
Rồi đưa mắt dõi xa mờ
Hỏi thăm con sóng Thuyền giờ đi đâu?
Còn giăng những cánh buồm nâu
Hay là đã đắm chìm sâu biển rồi?
Tham lam sóng sợ mồ côi
Vỗ thuyền vỗ bến cả đôi rì rào
Bão dâng sóng lại thét gào
Một đời thuyền đỗ bến bao lần rồi?!
Nhưng thuyền vẫn hững hờ trôi
Để cho sóng mãi không vơi sóng lòng
Nào hay bến đục bến trong
Nhổ neo thuyền cứ xuôi dòng lang thang
Sóng già tóc bạc vỡ toang
Bến già chải tóc cát vàng tả tơi
Thuyền về đỗ bến lả lơi
Bỏ hoàng hôn lại chân trời xa xăm
Để cho con sóng hờn căm
Vỗ bờ muôn kiếp bọt tăm lạnh lùng
Đò tình bến ái mông lung
Sóng ôm ngọn sóng bọt tung trắng đầu
Gom tình chôn đáy biển sâu
Gỡ sao tơ rối trên cầu Thiên thai!
Tình thuyền duyên bến phôi phai
Ta bà một cõi sinh lai mấy lần
Trăng thề rớt xuống bàn chân
Sóng hờn hát khúc tình nhân bến thuyền.