vị đời
Con kiến bò quanh miệng chén hư vô
Đời bò mãi trên nấm mồ hư ảo
Tình theo gió giữa mùa thu thay áo
Hồn reo chuông trông con tạo xoay vần
Ủ đất trời thành rượu đắng trong tâm
Câu thơ viết đem ngâm làm hương vị
Càn khôn lắng đáy bình đau âm ỷ
Để tâm hồn đong những ý sâu xa…
Nát bờ môi vì lời hứa thật thà
Dòng máu chảy từ tâm mà giá buốt
Hồn xưa đẹp ý trăng sao trong suốt
Tới hôm nay hồn lạnh buốt mây mù
Rượu lên men nức nở khóc mùa thu
Đem ra nhắm cùng lời ru trời đất
Tim rỉ máu bỏ xa đời chân thật
Cõi dối gian thơ chết ngất giữa dòng…
Tháng ngày qua khờ dại chạy long đong
Sầu buông nhịp chơi vơi lòng xa vắng
Nâng chén rượu nhấm vị đời mặn đắng
Càn khôn ơi đêm im lặng lạ thường !...
Bài này đã được xem 1792 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|