bao giờ yêu già dặn
Gặp gỡ nhau lời nói dối chưa thành
Làn hơi ấm ngổn ngang trời thương nhớ
Gió đông lạnh canh tàn canh trăn trở
Cứ say mơ quấn quýt lối hoang đàng
Vội vàng quen tình trút cạn miên man
Yêu đắm đuối vườn hồng hoang tạm trú
Tinh tú toả ước điềm lành chiếm ngự
Mai xuân về tình ái sẽ lên ngôi
Tia nắng nào mách bảo đã ý trời
Có cuồng vội hoài công đường đôi ngã
Từng giọt vắn giọt dài lăn trên má
Dâng tràn dâng vực lý trí lạnh lùng
Vừa đầu hôm sớm đã hoá dững dưng
Tim cố thoát thật thà càng luẩn quẩn
Kỷ niệm đó mới nguyên buồn ca thán
Bao giờ yêu mới già dặn dại khờ?