++ tình thơ người lữ khách ++
TÌNH THƠ NGƯỜI LỮ KHÁCH
Không hoa mỹ ngôn thường vẫn viết
Chữ chịu vào tình thiệt tỏ bày
Văn xuôi vần điệu nào hay
Ngữ từ thông dụng hàng ngày đành thôi
.
Nơi viễn xứ bồi hồi tấc dạ
Dụng tiếng Ta dường đã quên nhiều
Vài câu song thất phiêu diêu
Thêm vào lục bát mỹ miều thân thương
.
Bao năm đã dặm trường mải miết
Mà tâm thì tha thiết quê nhà
Nhớ hoài da diết bao la
Về miền đất tổ mặn mà ngày xưa
.
Sao quên được nước dừa thơm ngát
Những bụi tre bóng mát đầu làng
Tuy xa hồn vẫn cưu mang
Đến giờ tuổi đã muộn màng vào thu
.
Tình xứ Việt còn ru tim óc
Dẫu gian lao khó nhọc trăm bề
Nỗi niềm gánh chịu tỉ tê
Vần yêu câu cú chỉnh tề ôm thơ
.
Dầu ngăn cách xa mờ quê cũ
Nhưng vần tình ấp ủ khôn ngừng
Làm sao chặn được thơ ngưng ?
Nỗi niềm tuôn chảy tưng bừng ai ơi.!.
.
Bởi vì thế rảnh thời đặt bút
Ghi lại đây vài chục câu thường
Xin đừng ném đá nên thương
Phận người lữ khách bên đường nhớ quê...
-N3- Nguyễn Ngọc René - Paris 18/01/2016