348 - từ đôi mắt ấy
Giây lắng màu hoàng hôn
Chân trời xa dừng bước
Buồn vào đôi mắt ướt
Có điều gì bâng khuâng
Phảng phất vết thời gian
Ảo mờ bên nhau đứng
Nét buồn sâu đáy mắt
Về những điều xa xăm ...
Rùng mình: Một ngày mai
Lửa tim còn leo lắt ...
Ôi một thời con gái
Dài âm thầm cô đơn
Em ban giọt mật đắng
Khô khốc gõ tâm hồn
Vườn xuân mầu vời vợi
Vàng vọt nắng hoàng hôn
Em đi từ phía đông
Nơi cuối đường heo hút
Nhỏ dần chiều vắng tím
Lịm dần vào hư không
Chân trời ai dừng bước
Tự bâng khuâng, bâng khuâng ...
7 - 2001*