tự sự chiều cưối năm
Chiều cuối năm ngồi ngắm lá vàng rơi
Nhũng chiếc lá vàng lạc loài cuối mùa băng giá
Chợt thấy thời gian sao vô tình chi quá
Mới hôm nào còn lãng đãng dịu dàng thu
Mới hôm nào còn dìu dặt sương mù
Giờ lại chia tay cơn nhọc nhằn bão tuyết
Cuộc đời là chuỗi ngày ly biệt
Hợp để rồi tan
Đừng tiếc thương
Đừng ray rứt bẽ bàng
Đừng tội nghiệp
Chiếc lá vàng cô đơn trước gió
Hãy vui cùng rộn ràng hoa cỏ
Hãy như chim ríu rít hót đầu cành
Hãy là mây lơ lửng giữa trời xanh
Là cơn gió xuân thì vừa cập bến
Thôi đừng buồn rưng rưng lời đưa tiễn
Rồi mù sương cũng tan chảy bởi bình minh
Rồi ánh dương lại chan chứa ân tình
Tô son lên môi
Điểm hồng đôi má
Mùa đông đang vẫy tay từ tạ
Và nàng xuân rạng rỡ mỉm môi cười…
Bài này đã được xem 1728 lần
|
Người đăng:
|
Mây Tím
|
|
|