mưa dã quỳ
Ai mang em đến đất này?
Để em dệt thắm màu say lòng người
Thu sang em rực núi đồi
Gió cao nguyên thổi bồi hồi thi nhân
Em theo gót nắng phù vân
Để Than Thở nhớ, Tuyền Lâm ngẩn buồn
Dưới trời Đa Thiện hoàng hôn
Em quyện trong tiết mù buông mơ màng
Em đi phố dát ánh vàng
Em về triền lũng ngỡ ngàng Prenn
Di Linh Bảo Lộc nghiêng nghiêng
Đón em như đón người quen hôm chiều
Đường vào Thung Lũng Tình Yêu
Vàng chân phủ kín lưng đèo là em
Hương xuân đã đến bên thềm
Cam Ly nhung nhớ áo huyền mộng mơ
Chiều nay phố núi làm thơ
Làm xong vàng cả cơn mưa dã quỳ.