++ tình người mất trí ++
TÌNH NGƯỜI MẤT TRÍ
Thơ : Nguyễn Ngọc René
Anh ơi hỡi ! Tên gì cứ nói
Sao đến đây mãi gọi ai kia
Mặt mày thất thỉu xem kìa
Xác thân còn đó hồn chia nơi nào ?
.
Sao nhảm nhí trăng sao dĩ vãng
Mà quên đi chạng vạng chiều tàn
Ngôi trường xưa cũ đã tan
Cổng đà khép kín muộn màng còn đâu
.
Tôi xưa học tình đầu ngày ấy
Ai biết em có thấy nơi nao
Chốn này xưa cũ hôm nào
Cùng chung một lớp lao đao mấy mùa
.
Bởi nhút nhát đành thua duyên thắm
Đến bây giờ hiu hẩm nên gan
Có điều mất trí thân tàn
Đánh liều tỏ hết cưu mang nỗi niềm
.
Khổ quá đỗi càng thêm tuổi tác
Chẳng nhớ tên hổn lạc rối bời
Mà sao dạ hổng buông lơi
Ai quen tôi trước đôi lời hỏi thăm...
.
Hồi nẳm ấy mươi năm gì đó ...
Học trường nghèo khốn khó nơi đây
Đúng rồi xưa cũ bạn đầy
Còn ai có nhớ thơ ngây mặt này .?.
.
Chỉ nhớ thế nào hay chi nữa
Đứng than trời trưa giữa Bình Đông
Nhớ thương xưa lúc xuân nồng
Cùng ai chung lớp diêu bông vẫn tìm...
-N3- Nguyễn Ngọc René - Paris 27/01/2016