++ tình ngây ngô ++
TÌNH NGÂY NGÔ
Thơ : Nguyễn Ngọc René
Yêu em từ thuở còn ngơ
Một thời áo trắng dại khờ Bình Đông
Trường nghèo Quận Bảy ươm nồng
Mắt nhìn xa thẳm mênh mông biết gì
Gặp nhau ánh mắt quay đi
Thẹn thùng em ngó tức thì nơi mô
Ước ao có được cô bồ
Mà sao nhút nhát thành khô nghẹn lời
Thôi đành duyên kiếp buông rơi
Tuổi xuân qua mất tơi bời tình xưa
Làm sao tả hết cho vừa
Đường tơ chùng hẳn cơn mưa dập dồn
Chiều tà vào buổi hoàng hôn
Duyên xưa gắn bó mãi tồn trong tim
Cả hai tay với nhau tìm
Gầy mơ thêm mộng đôi chim liền cành
Bỏ đi thao thức từng canh
Cùng nhau khâu nốt chỉ mành tơ vương
Qua rồi dâu bể dặm đường
Trao cho tình cuối yêu thương hết lòng
Lời đây tỏ hết ước mong
Chỉ em duy nhất tim nồng anh trao
Tình thơ tuôn chảy nhựa trào
Dù cho xa cách hanh hao vẫn tình
Yêu nhiều gối mộng lung linh
Mơ về tỏa sáng chúng mình có nhau
Nguyện rằng tình cuối ươm màu
Cùng thương hết kiếp trước sau một lòng
-N3- Nguyễn Ngọc René 28/01/2016