thơ và em
Đêm qua em vướng vào thơ
Mãi không ra được cứ ngơ ngẩn hoài
Anh không thả lưới buông chài
Mà em mắc phải nào ai gỡ giùm
Gỡ sao sợi nắng chiều hôm
Đã mang thắt buộc linh hồn chữ yêu
Gỡ làn gió thổi liêu xiêu
Để tan tác tối để điêu đứng ngày
Thôi mà
cứ để em say
Tình yêu có nợ có vay mới là....
Xin đừng
đừng gỡ em ra
Để em tự nguyện không xa lưới mình
Lê Gái
Bài này đã được xem 1648 lần
|
Người đăng:
|
thanhching
|
|
|