đêm 8
ĐÊM 8
Đêm có nghe lặng lẽ ưu sầu
Vì chưa tỏ được một câu thương nhớ
Chút lo âu còn vương trong nhịp thở
Sợ chia lìa, sợ phút chốc xa nhau
Bởi vì đêm còn quá nỗi đớn đau
Tim khuất lặng một gốc buồn đằng đẳng
Đêm không hay giọt sầu kia mằn mặn
Trong tâm hồm sợ phản bội ai ơi!
Nghĩ đến thôi mà lòng dạ rối bời
Buôn hay nắm bàn tay không còn ấm
Vui hay buồn khi ai nỡ đang tâm
Có lẽ nắm là đều ngu ngốc nhất...
Buôn tay đi còn thiết gì dành giật
Người không yêu nên mới khiến lệ nhòa
Yêu thương đâu mà bên ai quá vội
Đêm không cần không giữ kẻ vô tâm.