đôi mắt trùng khơi
Sao hôm nay ta khao khát ngàn xanh
Khi nhân loại lâm vào cơn cuồng trí,
Nỗi tuyệt vọng ngong ngóng khí trong lành
Mấy lỗ thủng, ai mất ngai ngự trị?
Mắt ngước không xanh, không xanh ô nhiễm
Mặt ngó đất mềm, đất ngập rác dơ
Ta hiến máu, máu ứ tràn vi rút
Khí cạn phổi hồng, phổi lép lơ ngơ
Phút nguyện cầu phút lo toan cơm áo
Xáo động tâm can, phiền toái tâm hồn!
Ta tiến lên hay leo thang nghịch hướng
Văn minh này cái khôn dại dại khôn?
Vào hoang mạc chốn tận cùng hủy diệt
Kiếm được gì cho bài học nghĩ suy!
Khô thân xác ta chỉ còn sức kiệt
Chút tâm hồn lộ mặt với an nguy.
Cái giá áo sao để không mãi đấy?
Một hầu bao ta cố nhét thứ gì?
Con tim ấm xây cơ đồ gì vậy?
Nói thiếu nghĩ suy ta mong đợi điều chi?
Cặn bã cuộc đời ai dồn cuộc sống
Để nhịp thở lòng mệt nhọc oán than
Rác tâm hồn
Rác trí tuệ sáo rỗng
Cánh đồng nào, cánh đồng đẹp đoan trang !
Sao mây thanh thoát trút nước giữa trời
Tưới gội nhân gian để mình nhẹ nhõm
Sợi vương lòng cứ tung nhịp thảnh thơi
Tơ tín thác, tơ an nhiên chúc tụng.
Lẽ sáng ngời
Đôi mắt của trùng khơi.
Dã tràng Cát
Mùa chay Thánh 2013