nhớ đến mẹ
Ngày vắng lặng bỗng dưng buồn nhớ mẹ
Bao lâu rồi mẹ chẳng sống trên đời ?
Vẫn còn nhớ tuổi mình thời thơ bé
Mẹ dỗ dành vất bỏ vú tò te
Ngày xưa ấy chỉ còn trong kỷ niệm
Căn nhà nghèo lợp bởi những lớp tôn
Che râm mát nhờ tàn cây trứng cá
Trái đỏ hường nho nhỏ thấy mà xinh
Mẹ hiền hậu chẳng khi nào la mắng
Nuôi bầy con lận đận suốt tháng năm
Nhà thiếu thốn đôi khi nợ chồng chất
Thấy nhiều đêm buồn tủi mẹ khóc thầm
Dầu như vậy gia đình còn may mắn
Theo chị anh di tản đến xứ người
Đời bớt khổ thấy mẹ thường vui vẻ
Cùng với cha du lịch các con chơi
Tánh từ tốn mẹ luôn luôn nhỏ nhẹ
Với cháu con cũng như với rể dâu
Đã từng thấy mẹ nổi niềm sân hận ?
Hay cùng ai bày tỏ nỗi lầu bầu ?
Dáng thay đổi qua chặng đường tuổi tác
Rồi ngày kia trông mẹ rất là già
Tay run rẩy nhưng vẫn chui vào bếp
Làm cơm ăn cho con cháu đến chơi
Tánh tự lập cho đến khi không thể
Khó than van hay bàn tán lắm lời
Bạn bè ít sống một đời lặng lẽ
Vì gia đình , chồng và một đám con
Rồi một ngày mẹ ra đi vĩnh viển
Để lại niềm thương tiếc đến bao người
Nước mắt nhỏ cho một lần đưa tiễn
Thân tro tàn chôn cạnh xác cha tôi
QHNC