đằng vân
Thiên hạ cổ kim bất tri giác
Nhất nhân khả dĩ khả đằng vân
(người đời, xưa nay nào hay biết
Có một người đi được trên mây)
Trên mây hay dưới đất
Cõi mơ hay là thực
... ...
nghĩ rồi mà vẫn sốc
Em ôi em có biết:
Anh hạnh phúc nhường nào
ngửa mặt lên trời cao
Xin cảm ơn Thượng Đế
Xin cảm ơn Đức Mẹ
Xin cảm ơn Thánh thần…
đã thương kẻ có lòng
thành tâm cầu Trời Phật
để nay cho Anh gặp
người tri kỷ là: Em
Anh trao tim cho Em
mặc sức Em nô giỡn
mặc sức Em bóp nặn…
Anh vẫn thấy ngất ngây
Anh thấy được lên trời
ngồi trong vườn cực lạc
vòng tay luôn ôm chặt
người thương mến: là Em
Anh trao đời cho Em
Mặc tình Em cào cấu
Mặc tình Em xào xáo
Cho tanh bành luôn ra
Anh vẫn hát hoan ca:
Đường trần, Em đã tặng.
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN