sài gòn
Sài gòn, hòn ngọc viễn đông
Nghe thân thương một cái tên chói lòa
Gọi: thành phố Hồ Chí Minh
Theo cách đây đó tôn vinh, tỏ lòng
Sao không gọi nước Nam mình
Bằng tên Lãnh tụ nghìn năm hiền tài.
Học theo cách của xứ người
Đâu bằng gọi Tổ quốc này - xứng hơn.
Sài gòn – sang cả, kiên cường
Một thời oanh liệt, vang danh địa cầu
Hòn ngọc – đâu tự ngoa ngôn
(Phương tây cảm nhận, tôn vinh, nể vì)
Tiếc rằng học mót xứ đoài
Chọn một thành phố cho người khai danh
…Nhiều khi phiền toái vì tên
Quá dài: tốn giấy, thiếu biên thừa từ
Gọi tắt không ổn chút nào
Đành lôi cả cụm đưa vào văn, ngôn..
Phố thì đổi, sông lại không
Làm sao nghe lọt: sông HCM
Loay hoay không ổn chẳng êm
Thôi dùng tên cũ là sông Sài gòn
Sông Sài gòn, cảng Sài gòn..
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN