tên gọi
(Sờ cằm vuốt mấy sợi râu
Rơi ra một mớ: mấy câu thơ… thùm)
Nanh Voi thì gọi là Ngà
Chó, Người, Lợn, Khỉ,.. vẫn là Răng Nanh
Cũng là những sợi Lông đen
Trên Đầu gọi Tóc, dưới Cằm gọi Râu
Trên Mắt thì gọi đường Mày
Xung quanh thì nói hàng Mi (cho giòn?)
Lông mà nhỏ, cỡ: con Lông
Gọi là Mao để mong còn lớn lên(!)
Lông không phân biệt trắng đen
Vị trí mà đổi là tên cũng dời
Trong lỗ Mũi dưới Nách Người..
Rằng Lông vẫn sống với đời là Lông..
Nghĩ mà lắm chuyện lôm nhôm
Luật không quy luật thanh không thoát cầu
…Người ta đâu chỉ một Đầu
Đầu Óc, Đầu Gối, đầu từ, Đầu lâu..
Mồ hôi, gọi thẳng là hôi
Lỗ nghe lại gọi lỗ Tai cho vần(?)
Miệng trên thì gọi là Mồm
Miệng dưới quen Mồm lại gọi là Trôn
Miệng trên để nạp thức ăn
Dưới thì để xả ngàn năm bất kì..
Đã Da còn gọi là Bì
Đã Danh xưng, hỏi Tên gì nữa không(?)
Một người mà cũng mất công
Lên Voi Xuống Lợn khi Ông khi Thằng
Ông điên thì gọi là Thằng
(Dù cao tuổi.. gặp bất bằng mới điên)
Một chức Mõ.. chút Quan con
Gọi Thằng là quấy, phải Ông mới bằng..
“Làm gì” thì nói : “Mần răng”
Ăn, xơi, nhậu, đớp, ngoạm.. cùng là Ăn…
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN