đời điên đảo
ĐỜI ĐIÊN ĐẢO
Mộng mị miên man mơ mòn mỏi !
Thế thái tình trường thế thì thôi !
Thao thức thầm thương thật thiệt thòi !
Tương tác thì tấm thân tơi tả !
Lấp lửng làm lơ lạnh lạc loài !
Lạc lòng lắm lúc luôn lầm lối !
Lỡ làng lòng lạnh lẽo lẻ loi !
Chua cay cái cảnh còn củ chuối !
Cam chịu chê cười cảnh cút côi !
Cặm cụi chuyên cần càng cơ cực !
Đắn đo đâu đú đởn đua đòi !
Đường đời điên đảo đang đau đớn !
Đông đến đơn độc đỉnh đèo đôi !
Nghe ngóng Nước Non ngàn ngao ngán !
Nợ Nước Non nào ngại nắng nôi !
Non nước nguy nan nên nông nổi !
Rầu rĩ rưng rưng rối ruột rồi !
Tác giả : Huỳnh Ngọc Anh Kiệt