đối diện mưa đêm
Suốt những canh dài
Ngồi trước trang giấy trắng
Nghe mơ hồ trong lòng là khoảng trống
Trái tim quằn quại chẳng yên
Đêm thật dày, đêm triền miên
Hắt hiu ánh đèn vàng thành phố
Xào xạc gió nghiêng nghiêng cơn mưa nhỏ
Ta chơi vơi trong ký ức mông lung
Đêm rộng đến vô cùng
Tiếng đêm dịu buồn vọng qua ô cửa sổ
Ta vẫn thức cùng dòng thơ viết dở
Giọt hiên thánh thót vơi đầy
Ta hỏi ai hay trời đang khóc đó đêm nay
Khóc cho cảnh đời điêu linh, cho tình đời ngang trái
Khóc cho kiếp con tàu trong đêm mưa đang lầm lũi
Rời ga
Hay trời khóc cho ta
Một cánh chim của cung trời vô vọng
Suốt đời tìm tình yêu giữa bao la cõi mộng
Mà không hề giữ được một lần
Người ta gửi cho nhau những câu ái ân
Còn ta viết gì đây ? đời hỡi !
Ta viết cho ai những lời thân ái
Ta hôn lên tên ai trên trang giấy này
Ta viết đêm nay.
Lương Thiện Chiến
Sài gòn, Thu 1978