115. tha phương
Mộc Hóa chạy dài đến Hố Lươn
Thuở ấy tôi đi đất đỏ đường
Đêm nghe súng nổ nơi Ruộng Muối
Lòng buồn rũ rượi kiếp tha phương
Lành lạnh sương đông gió hắc hiu
Bayon hoang sơ nhạt nắng chiều
Lãng du đất khách trong mưa gió
Tôi nhớ quê hương nhớ thật nhiều .
Lạc bước lang thang giữa Biển Hồ
Lung linh kỳ ảo cảnh hư vô
Xanh trong nước biếc mây soi bóng
Sừng sửng xa xăm núi nhấp nhô
Tháng ngày phiêu bạt cũng qua đi
Lắng đọng trong tôi lại những gì ?
Ngoài những nỗi sầu buồn xa vắng
Kẻ còn ở lại tiễn người đi …
Tác giả : Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Địa chỉ : 211 Nguyễn Trung Trực - TP. Rạch Giá – Kiên Giang
Phone : 0919021688 - 0942874385
Email : vitinh_anhkiet_rg@yahoo.com.vn
Web : www.vitinhanhkiet.com
Tôi như một cánh chim phiêu bạt giữa trời với một vết thương đang nhỏ máu.
Dù đớn đau quằn quại nhưng tôi vẫn tha thiết yêu thương trần gian điên dại này