một chút suy tư
Thứ bảy rồi sao lòng chẳng có vui
Chẳng có ai đợi chờ mình phía trước
Dòng đời xuôi có mỗi mình đi ngược
Nên bơ vơ đứng mãi tận cuối đường
Thứ bảy rồi cũng chẳng vấn chẳng vương
Chẳng có ai thương mình như thương họ
Cứ nói yêu mà tình đâu sáng tỏ
Nên thôi đành tim bỏ ngỏ cút côi .
Vẫn chỗ này ngồi cũng chỉ mình tôi
Bao tháng năm ghế vẫn dài trống trải
Một mình thôi vẫn mải mê mê mải
Kiếm đồng tiền để nuôi sống bản thân .
Cứ vậy thôi cuộc sống vẫn phải cần
Có cơm ăn và đủ quần áo mặc
Cứ mải làm để tình đi xa lắc
Rồi trách trời sao phó mặc đời tôi .