một mùa thơ diễm tuyệt
Bao mùa thu đã đi qua đời Lá?
Màu áo Lá vàng tơ, vẫn óng ánh như xưa
Gió đã biết, Lá khéo giả vờ giữ lại
Một Mùa Thơ Diễm Tuyệt giữa giao mùa
Mùa thơ ấy, da Lá trắng như bông
Tóc Lá mềm như liễu rũ ven sông
Mắt Lá biếc, má Lá hồng, môi Lá đỏ
Thơ dâng tràn, mênh mông tựa biển đông
Lá giữ trong tim Một Mùa Thơ Diễm Tuyệt
Như mùa thu vĩnh viễn chẳng thay lòng
Chiếc Lá Cuối Mùa và cô gái bên song
Trong Vườn Gió... vẫn đong đưa theo nhịp sống!
Chiếc Lá (Cuối Mùa Thu)