chiếc bẫy chuột
Thơ lục ngôn:
Một con chuột nhòm qua vách
Thấy vợ chồng bác nông dân
Đang mở gói gì lạch cạch
Bỗng dưng chuột đứng bần thần
Sau khi đã hết phân vân
Chuột chạy ra ngoài loan báo
"Có cái bẫy chuột kẹp chân
Chứ chẳng có gì ăn ráo"
Gà nghe xong liền tếu táo
"Nguy cho ngài quá còn gì!"
Lợn thì quay sang chuột bảo
"Thông cảm cho ngài quá đi!"
Bò ta cũng chẳng hề gì
"Tôi đây lấy làm tiếc lắm!"
Chuột ta buồn nản sầu bi
Nghĩ ra nghĩ vào rối rắm
Nhưng đêm đó chuột may mắn
Vợ người nông dân kiểm tra
Sập bẫy lại là chú rắn
Chú liền cắn trúng chân bà
Người ta mách chữa súp gà
Thế là mái mơ bị thịt
Để đãi người tới thăm bà
Họ đè lợn ra cắt tiết
Nhưng rồi bà già vẫn chết
Đám ma to phải thịt bò
Chỉ còn lại con chuột chít
Bẫy đun nướng thịt thành tro
Thì ra trăm vạn nỗi lo
Mấy ai nghĩ giùm kẻ khác
Loài người đâu đã hiểu cho
Vô tâm cũng là tội ác