bến đỗ
Một mình trăng đứng cheo leo
Võ vàng lá rụng ôm theo nỗi sầu
Còn đây…sót lại niềm đau
Sương khuya úa đọng giọt sầu trái ngang
Tàn đông sao gió vẫn mang
Lạnh lùng buốt giá phủ loang dòng tình
Lạc tay thuyền mãi lênh đênh
Cuốn mình trong sóng chênh vênh nẻo đường
Là đâu bến đỗ yêu thương
Phận thuyền mỏng mảnh…biết phương nào tìm ?
Bài này đã được xem 1694 lần
|
Người đăng:
|
Tâm Đoan
|
|
|