Poem logo
Poem logo

qua miền ký ức

Tác giả: Hồng Dương
Chân nhẹ bước dưới bóng đêm lặng lẽ
Kí ức về khắc vẽ một bóng hình
Đây là duyên huyền ảo nét môi xinh
Kia tỏa ánh lung linh đôi mắt sáng

Chiếc răng khễnh vỡ bờ răng tươi rạng
Hương ngực thơm mùa nắng chín của trời
Mang bao điều ẩn hiện cứ chơi vơi
Bấy nhiêu vẽ không lời mô tả hết

Đêm khêu gợi nỗi buồn xưa hằn vết
Đã xa rồi mà chưa hết yêu nhau
Đêm khua về một cảm giác rất đau
Đang len lén đằng sau bờ tim úa

Cố quên hết… ôi bóng hình nhảy múa
Cõi lòng anh như bủa ráng giao mùa
Sương chợt mờ nắng chợt lóe song thưa
Mưa chợt đến gió vừa lay mái tóc

Đêm không ngủ trăng trên đầu trằn trọc
Mây ngại ngùng vừa khóc lạnh thu sang
Nước mắt em xưa đã giọt mênh mang
Nay anh nhớ … thương tràn bờ lênh láng

Không còn nữa, mùi hương bay thấp thoáng
Cũng nhạt nhòa vầng trán đẹp kiêu sa
Bờ vai mềm anh tìm mãi không ra
Đâu còn thấy răng ngà cười nghiêng ngã

Đêm lặng lẽ hạt sương rơi lã chã
Lá trên cành như đã ngậm nhựa say
Ngược thời gian trăng thức trắng đêm nay
Anh ngồi nhặt sắp đầy ngăn kí ức

Một làn gió thoảng qua vừa đánh thức
Góc suy tư đau nhức đáy cõi hồn
Mành sương buông cũng vừa ghé môi hôn
Đêm cuối hạ vùi chôn dòng hoang tưởng

Thu khe khẽ đi qua đêm gió chướng
Vọng cánh chuông âm hưởng nhịp ngân rung
Anh lắng nghe tiếng thở dốc sau cùng
Niềm ký ức não nùng theo mùa hạ…

ĐH . QT 23.07.2016

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm