duyên phận
Nợ anh một mối ân tình
Từ nay thôi nhé! bóng hình lìa xa
Bao nhiêu yêu nhớ xem là
Bởi từ kiếp trước do ta nợ người.
Ta về búi tóc mồ côi
Cột thương,thắt nhớ,dấu khơi huyệt lòng
Cả đời buộc chặt nhớ mong
Ân tình cách trở theo dòng thời gian.
Đời ta một cánh hoa tàn
Kém hương,thua sắc chỉ mang u sầu
Tơ tình vướng mắc vì đâu?
Để giờ ta phải mưa ngâu não nề.
Núi sông ngăn cách lối về
Ta xin làm kẻ bên lề dõi theo
Lòng ta dậy sóng khua chèo
Ưu tư nhung nhớ kéo theo muộn phiền
Từ đây hai nẻo đường riêng
Bích câu kỳ ngộ vô duyên thôi đành.
Bài này đã được xem 2016 lần
|
Người đăng:
|
Việt Anhlc
|
|
|