em biết
Em biết rằng anh chẳng yêu em đâu
Nụ hôn trao chỉ phút giây nông nỗi
Anh say vạt nắng chiều nên lạc lối
Em dại khờ...
anh tội nghiệp... vậy thôi
Em biết rằng anh chẳng yêu em đâu
Phút ái ân cũng chỉ là ban tặng
Vì em lỡ quá yêu anh sâu nặng
Anh xót lòng
nên... thương hại em thôi
Em biết rằng anh chẳng nhớ em đâu
Bởi bên anh còn nhiều cô gái khác
Bản nhạc tình bên em anh đã hát
Chẳng phải là dành riêng tặng cho em
Em biết rằng...
em...
phận bạc lênh đênh
Như đom đóm lạc đường trong đêm tối
Còn quanh anh... ánh hào quang sáng chói
Chẳng thể nào ta sánh được bên nhau
Em biết rằng...
yêu anh sẽ đớn đau
Nên em sẽ chỉ yêu trong thầm lặng
Dẫu nước mắt nhạt nhòa môi đắng mặn
Cũng đành lòng trọn một kiếp yêu anh