đêm mộng
Tàng cây rũ chao mùa thay lá
Lũ chim trời hối hả tầng cao
Cơn mơ chưa đến cao trào
Mà sao lệ cũng như khao khát buồn
Phía nước chảy đầu nguồn đã vợi
Phía cuối nguồn khát đợi còn đâu
Rượu nâng chỉ mấy ly sầu
Trăm niềm ký ức chỉ đau một niềm
Nửa hồn nhớ mùa chiêm xứ lạnh
Nửa hồn đau ghép mảnh cô đơn
Yêu thương bỗng hóa giận hờn
Tình trôi như nước bông lơn cánh bèo
Khi phúc phận còn đeo chữ dẳng
Lệ chứa chan thầm lặng vơi đầy
Bóng xưa biền biệt chân mây
Mới hay một cõi tình này chửa vơi
Đêm mộng mị trăng mời gọi gió
Gió còn đi trăng tỏ mồ côi
Một đêm canh điểm bao hồi
Bấy nhiêu canh buốt lòng khơi nỗi sầu
Khi thượng giới còn câu vay trả
Thì nhân gian tình lạ như quen
Đêm thâu không gió chong đèn
Thử soi ký ức một phen lạ lùng