chiếc khăn tay
Đây là công trình ngày quạnh quẽ
Đây là thơ cảm ý yêu đương
Đây là luyến ái chung san sẻ
Là mộ âm thầm những nhớ thương
Đây là hình ảnh tay mười ngón
Rung chuyển lòng ta với chỉ hồng
Đây là những tiếng hoa cười đón
Tia nắng vàng reo giữa cánh đồng
Đây là nhật ký yêu nhiều buổi
Mà tiếng chim kêu rộn gió vườn
Đây là sinh khí trong tình ái
Những dấu tinh hoa dệt bước đường
Đây cảnh đôi người đang vĩnh biệt
Mờ mờ trong khói lẫn trong mây
Đây là tiếng dội lòng tê liệt
Lúc bướm mang vàng lả tả bay
Buồn vui sau trước kết thành dây
Ký ức bao năm góp một ngày
Ta muốn đừng nghe lời kể lể
Của màu khăn lụa ở trên tay.
Nguồn: Hoàng Minh Nhân, Vẫy ngoài vô tận, NXB Thanh niên, 6-2001