tình yêu và bão tố
Sao em chẳng là mây
Che nắng vàng cháy bỏng
Để ngột ngạt cuồng quay
Lấp đầy căn phòng trống
Sao em không là sóng
Ngàn năm vỗ dạt bờ
Để bến hoang lạc lõng
Ngóng con thuyền thờ ơ
Sao em không là tơ
Se chỉ hồng trước gió
Để cái kén nằm trơ
Trên nong tằm héo rũ
Sao em không là lũ
Chở con nước lớn ròng
Để phù sa mùa cũ
Bồi lên những cánh đồng
Sao em không là giông
Thổi qua vùng hoa cỏ
Để bay vút từng không
Một cánh diều no gió
Sao em không là nhớ
Đi tìm quên trong sầu
Để tình yêu trắc trở
Chất chồng những thương đau
Sao ta chẳng là nhau
Như loài chim làm tổ
Để thấy tận kiếp sau
Tình yêu và bão tố