lệ thiêng
Lệ mãi âm thầm trút ngả nghiêng
Vì không xóa được nỗi ưu phiền
Đêm sầu vẫn đắm chìm thân hạc
Lán nhỏ còn mơ mộng cõi tiên
Bởi dạ luôn màng nơi ngõ phố
Thì tâm chẳng lạc chốn tu thiền
Giờ ta rũ bỏ khôn mà sống
Cũng để cho tình được chết thiêng