** tình trăng **
TÌNH TRĂNG
Thơ : Nguyễn Ngọc René
Có phải riêng mình ánh nguyệt kia
Mà đem bán đổi lấy ô kìa
Ngông cuồng ý tưởng đâu còn vía
Để lại bao vần khắc khoải khuya
.
Của đó nguồn chung chốn hạ trần
Cho dầu phận hẩm có tàn thân
Làm sao bán được mà vương vấn
Tự chuốc phiền thôi mấy kẻ cần...
.
Tội chết bao người đỗ lỗi trăng
Nằm yên chứa bóng đẹp in Hằng
Cô đơn lạnh lẽo ai nào chẳng
Tỏ chút tình riêng có được chăng ?
.
Nếu lỡ duyên tình gãy cánh yêu
Buồn đau vực thẳm xót xa nhiều
Thì thôi chớ bận thêm lòng yếu
Bán rẻ trăng hiền diễm tuyệt phiêu...
.
Vũ trụ bao la vạn cảnh sầu
Vui buồn cũng bởi tự lòng sâu
Trên đời chẳng mấy nơi nào xấu
Chỉ tại người thôi tự khổ rầu...
.
Ánh nguyệt đêm về dáng tuyệt mơ
Lòng ai thất thểu lệ sương mờ
Buồn lên mắt đẫm nhoà nhung nhớ
Một khắc khuya tàn vạn ý thơ...
.
Bão nổi phong trần bóng nguyệt phai
Còn đây lệ chảy nhớ hình hài
Mơ màng não ruột vì nhân thái
Gót mỏi chân mòn dõi bước ai...
.
Giã biệt đau lòng ước nguyện xưa
Nào ngôn tả được hết cho vừa...
Riêng mang kiếp trọn tâm hồn chứa
Nửa mảnh trăng tàn đẫm giọt mưa...
-N3- Nguyễn Ngọc René - Paris - 14/09/2016