180. hòn đất
Trong cuộc sống có nhiều điều làm cho chúng ta nhớ mãi nhưng có những điều khi đã lãng quên dù lục lại trong trí nhớ vẫn không sao nhớ được chính xác .
Điển hình là bài thơ HÒN ĐẤT của tôi được Báo Kiên Giang đăng cùng với bài thơ TRỞ LẠI MO SO mà tôi viết rất lâu rồi với bút danh là Lữ Hoài hay Mặc Khách gì đó mà đến giờ tôi không sao nhớ nổi .
Điều thật buồn cười và làm tôi nhớ nhất lúc đó là tiền nhuận bút của hai bài thơ đầu tiên của tôi nói trên đăng trên hai số Báo Kiên Giang khác nhau khi tôi dẫn đám bạn đi ăn chè Thái đến khi chủ quán tính tiền nhỏ bạn gái của tôi hiện đang sống ở Mỹ còn phải lấy tiền túi bù thêm . Hihihihi !
Cuộc sống nay đây mai đó thay đổi chỗ ở liên tục nên tôi đã làm thất lạc bản gốc nhiều bài thơ tôi đã viết trong đó có bài thơ HÒN ĐẤT . Không biết từ ngữ thời tôi viết so với bài thơ hiện nay tôi biên tập lại có chính xác như bản gốc thời đó không nữa. Các bạn đọc bài tôi biên tập lại cho vui nhé. Nếu ai trong các bạn đã từng đọc trên Báo Kiên Giang bài thơ HÒN ĐẤT xin vui lòng gửi lại nguyên bản bài thơ HÒN ĐẤT tôi xin chân thành cảm ơn và hậu tạ .
180. HÒN ĐẤT
Từng chồng đá chất lên cao
Đá mà bảo đất người sao lạ đời
Chói lòa trang sử sáng ngời
Nổi danh chị Sứ một thời liệt oanh
Núi cao cây cỏ xanh xanh
Trời cao chót vót yên lành mây bay
Chim kêu khỉ , vượn gọi bầy
Thế nhưng giặc Mỹ đến đây kinh hồn
Khói lam nũng nịu cuối thôn
Nhấp nhô sóng biển hoàng hôn tắt dần
Lẻ loi đỉnh núi ánh trăng
Chuông chùa thánh thoát buâng khuâng lòng người
Sương đêm lặng lẽ rơi rơi
Sao đêm lạnh lẽo cuối trời bơ vơ .
Tác giả : Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Địa chỉ : 211 Nguyễn Trung Trực - TP. Rạch Giá – Kiên Giang
Phone : 0919021688 - 0942874385
E mail : vitinh_anhkiet_rg@yahoo.com.vn
Web : http://vitinhanhkiet.com/poems
Fb : https://www.facebook.com/huynh.kiet.1069
Tôi như một cánh chim phiêu bạt giữa trời với một vết thương đang nhỏ máu.
Dù đớn đau quằn quại nhưng tôi vẫn tha thiết yêu thương trần gian điên dại này