nỗi lòng hoạ sĩ
Khách sạn sẽ đóng cửa
Và tôi sẽ ra đi
Bức tranh vẽ mùa thu
Vẫn nằm lại trên tường
Hãy về đây soi gương
Ôi! mặt nàng phù thủy
Tôi và cá yêu nhau
Những ông già râu vểnh
Hà Nội chết không màu
Chẳng chút gì hiển hiện
Lá rụng thuở sơ khai
Mục tử mang giày cỏ
Chiều vang tiếng nghé ọ
Tôi sinh ở Sơn Tây
Tôi lớn ở nơi đây
Bên thành cổ xưa này
Tôi buồn và tôi chết
Có quán trà thắp hương
Cuối đường mây trắng xóa
Tại sao vậy, người ơi?
Những lần em gái xõa
Nét cọ dính lưng rồi
Xin em đừng vội chết
Vì tôi chẳng tiếc đâu
Tôi sẽ nhìn em chết
Rồi vẽ vào bức tranh
Một cặp vú không đầu
Bài này đã được xem 957 lần
|
Người đăng:
|
nguoitrang
|
|
|