Poem logo
Poem logo

nỗi lòng dưới hoàng hôn

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Nỗi Lòng Dưới Hoàng Hôn


Hôm nay thao thức dưới hoàng hôn
lòng thấy nao nao một nỗi buồn
kỷ niệm, thâm tình, bao ý sống
nghe như xao xuyến cõi tâm hồn!

Vầng dương mới sớm dưới chân đồi
toả ánh ban mai, ửng sáng trời
cứ thế lên dần rồi khuất lặn
một vòng luân chuyển mãi ngàn đời

Nắng sớm, mưa chiều luôn đổi bóng
bốn mùa xuân hạ lại thu đông
cuộc đời nhân thế, vòng trôi mãi
thoáng chốc hoàng hôn trải ngập đồng!

Hoàng hôn phủ xuống một hoàng hôn
bóng nhạt chiều thu quyện héo hon
trĩu nặng tâm tư, niềm thổn thức
ánh tà lay động dậy từng cơn

Chim bay mỏi cánh quay về tổ
người tuổi hoàng hôn thấy mịt mờ
mưa nắng bốn mùa tô sắc thắm
còn người xế bóng lại chơ vơ!

Tôi đã qua rồi mơ với mộng
cuộc đời quá nửa một dòng sông
biết bao cảm xúc, bao trăn trở
dẫm nát hồn tôi những xế đông

Cũng bởi suy tư giữa cuộc đời
mà sao cứ mãi thế mà thôi
như vầng lam khói trôi theo gió
một cánh chim trời sớm tả tơi

Tôi biết đời tôi đã lỡ làng
con thuyền, biển rộng với thênh thang
một chiều thu cũ cuồng phong đến
thuyền quá mong manh với phũ phàng

Vó ngựa, quan san, hồn sĩ khí
chùn chân, ngựa hí, nỗi ai bi
thuyền duyên, mộng sống, thôi tan vỡ
một sớm phai phôi, sớm biệt ly!

Để rồi cuộc sống đành ôm phận
như cánh bèo trôi theo suối ngàn
như áng mây trời trôi lãng đãng
dòng đời, ý sống thoáng phù vân!...

Hoàng hôn dưới bóng của hoàng hôn
tôi mượn thơ văn để trải hồn
rồi thấy lòng mình như mãnh liệt
vì tình, vì nghĩa, có gì hơn!

Nguyện sẽ âm thầm, dạ sắt son
tình gia, ân nghĩa gắng vuông tròn
trọn đời giữ phận, rèn tâm đức
cánh hạc bồng bềnh cõi núi non

Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm