Poem logo
Poem logo

vườn tình ái của đôi ta

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Vườn Tình Ái Của Đôi Ta

Khu vườn tình ái của đôi ta
Chẳng lộng kiêu sa, chẳng ngọc ngà
Chẳng có quân vương ngôi chín bệ
Với cùng hoàng hậu tợ như hoa!

Chỉ có hoàng hôn đổ ráng chiều
Đưa về buồn bã khúc cô liêu
Thẫn thờ lặng ngắm chùm mây bạc
Để thấy bâng khuâng nhớ thật nhiều

Chỉ có trưa hè cất tiếng ve
Ngồi trong vườn vắng cạnh bờ tre
Lắng nghe kẻo kẹt đong đưa gió
Chạnh cảm, chạnh thương, nức nở nè!

Với những đêm về trăng nhạt bóng
Nhẹ nhàng, lơ lững cánh mờ trôi
Lòng nghe tha thiết người xa vắng
Nhịp đập ngân nga khúc mộng đời

Với những bình minh bầu lộ ánh
Chim ca ríu rít, sắc hương đầy
Cỏ cây, hoa lá màu tươi thắm
Như nỗi dạt dào đợi đón ai!

Rồi cũng mấy khi nghẹn trở mình
Cuồng phong vần vũ cánh vườn xinh
Khiến bao tơi tả, bao dờ dật
Khắc khoải, đau thương, khóc chuyện tình

Tan tác qua rồi, cảnh xác xơ
Vườn hoa trầm lắng kết hồn mơ
Héo hon, ảm đạm, sầu hiu hắt
Phiếm nhạc, cung đàn dệt ý thơ!

Phôi phai mấy độ sắc thu tàn
Rồi cũng vọng về điệp sáo ngân
Dưới bóng trăng thanh, vầng óng ánh
Dòng sông tình ái, sóng lăn tăn…

Bởi ta kết gió với đan mây
Gửi trọn tâm hồn thả giấc bay
Trải tận xa xôi, ngàn cảm xúc
Suối nguồn lay láng, cánh hồn say

Có thơ, có nhạc, có trăng sao
Mắt biếc, làn môi, ấm ngọt ngào
Ấp ủ yêu đương bằng trái đỏ
Theo chiều nước chảy phải đành chao!

Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm