thú đau thương
Đời như huyễn mộng hoá thê lương
Một áng thơ say ngẫm lạ thường
Kẻ dại si tình trong hạnh phúc
Người khôn vứt bỏ thú đau thương
Thà rằng gạt bỏ hết đau thương
Để kiếp trôi qua hoá lại thường
Những tưởng thân già thôi quạnh vắng
Ngờ đâu số bạc mãi thê lương
Tình người bạc bẽo lắm thê lương
Hạnh phúc niềm đau nghĩ cũng thường
Kẻ đến trao ta lời mật ngọt
Người đi gửi lại tiếng yêu thương...
• Bạch Tiểu Phụng • 17\04\2016