con bò khóc- con bò cười
Có một vị hòa thượng
Đi làm phúc cứu người
Ông mang theo một lượng
Phô mai "Con bò cười"
Phát cho trẻ mồ côi
Và những người nheo nhóc
Ông vô tình đến nơi
Lò mổ, say thịt lọc
Ông đi tới một góc
Bỗng gặp chuyện thất kinh
Một con bò đang khóc
Khi họ sắp thịt mình
Bà chủ lò đẹp xinh
Lệnh cho người chọc tiết
Con bò cứ gập mình
Quỳ như không muốn chết
Bà chủ lò quy kết
"Nó bị què chân rồi"
Nên vẫn lệnh cho giết
"Đằng nào nó chả toi"
Vị hòa thượng cất lời
"Xin bà đừng giết nó
Hãy bán lại cho tôi"
Dù tiền ông chẳng có
Ông dẫn theo lũ nhỏ
Đi quyên góp trong làng
Mua lại con bò đó
Nhằm hướng chùa dắt sang
Rồi ông bỗng bàng hoàng
Khi thú y đến khám
Con bò ấy có mang
Được khoảng vài ba tháng
Như biết không vong mạng
Con bò lệ thôi tuôn
Rồi một hôm trời sáng
Nó đẻ chú bê con
Vị hòa thượng mắt tròn
Hiểu ra điều thật sự
Ngay loài vật cũng còn
Có tình yêu mẫu tử
Ông bắt tay viết thử
Truyện răn dạy con người
Với tiêu đề nhắn nhủ
"Khi bò khóc - bò cười"