Poem logo
Poem logo

mẹ ơi! con bơ vơ

Tác giả: Nguyên Hữu
MẸ ƠI! CON BƠ VƠ

Mẹ ơi mẹ
Ngày xưa ấy
Con có ba, có mẹ
Dựa tình yêu
Mẹ thả sắc phôi phai
Ba cặp bồ
Bồ chỉ bằng tuổi mẹ
Cũng gia đình nhưng ăn diện nên trẻ hơn...
Mẹ giận dỗi
Ba xin lỗi
Mẹ không cần
Mẹ xé bỏ tình yêu
Bỏ hạnh phúc bao nhiêu năm vun đắp
Con không trách
Ngày đó con còn nhỏ
Ngày đó con ghét ba
Ba có bồ
Mẹ nói: ba bỏ mẹ con ta...
Nhưng bây giờ
Con bơ vơ mẹ ạ
Mẹ cũng có bồ
Mẹ trưng diện hơn xưa
Sao ngày xưa...
Thì ba đâu có chán...
Mẹ đi thư giãn
Đọc sách, xem phim,...
Mẹ trau chuốt lời ăn tiếng nói
Điệu đi, dáng đứng, cử chỉ, ánh mắt, nụ cười, giọng nói,...
Cả cái quần, cái áo, phụ kiện đi theo,...
Để làm gì?
Sao ngày xưa không thế?
Để làm gì?
Con cô đơn khuya tối
Chờ mẹ cà phê lãng mãn ánh đèn mơ
Phim Hàn Quốc cảm động đâu là thật
Họ giống ba
Họ cũng có gia đình
Vui vài khắc rồi họ vụt bay mất
Mẹ lại buồn
Mẹ cáu gắt... với cả con...
Hạnh phúc mẹ tìm
Vời xa như giấc mơ đã qua
Mẹ không giữ
Mẹ dựa vào ngọn lửa
Tình yêu - đơn điệu thổi hai người
Cuộc sống cười
Trơ đời hai người khổ
Con bơ vơ
Mơ mái ấm gia đình...

06.12.2013
Nguyên Hữu

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm