kiếp phù sinh
(STLB khoán thủ)
ĐÊM mất ngủ vò đầu bứt tóc
ĐEN từ tim lên óc bơ phờ
BÓNG đêm ôm bóng đêm chờ
ĐỜI cho cơn gió thổi phơ phất đời
TRONG đáy vực lại rơi đáy vực
KHÓI nhang thành trang sức tà ma
THUỐC tàn đốm lửa lộ ra
VẼ vầng dương cháy trong hoa mắt vầng
TRẦN trụi những lớp tầng thiện ác
GIAN dối chi cho lạc lối nhau
QUA sông mới biết dòng sâu
CUỘC chơi nào sẽ đứng đầu cuộc chơi?
VUÔNG là thẳng bốn nơi gãy gập
TRÒN là cong chỉ gặp một lần
MỘ là hồn tụ, xác phân
SÂU lòng mới hiểu cần vân vi lòng
TA dẫu biết người trong một kiếp
TỰ sinh và dị diệt khác nhau
MOI gì trong nấm mồ sâu
HỒN càng thoát xác càng đau đớn hồn
ĐỂ cái ác dạy khôn cái ác
LUÂN chuyển trong cắc bạc kim tiền
HỒI chuông gióng tiếng muộn phiền
XÁC xơ cõi tục, đảo điên hồng trần
LÊN đỉnh núi ngắm vầng dương sáng
MUÔN vì sao chiếu rạng lung linh
ĐỜI còn trôi giữa u minh
MÌNH ta hóa kiếp phù sinh mặc lòng
ĐÊM ĐEN BÓNG ĐỜI TRONG KHÓI THUỐC
VẼ TRẦN GIAN QUA CUỘC VUÔNG TRÒN
MỘ SÂU AI TỰ MOI HỒN
ĐỂ LUÂN HỒI XÁC LÊN MUÔN ĐỜI MÌNH