vô định
MAN MÁC BUỒN NHƯ TIẾNG THỞ BÓNG ĐÊM
TA LẶNG BƯỚC TÌM VỀ NƠI VÔ ĐỊNH
MAN dại khóc , xé cõi lòng
MÁC thương thương nhớ tơ đồng vương mang
BUỒN đeo dung dị miên man
NHƯ đêm nguyệt tận bẽ bàng sang canh
TIẾNG chim vạc... võng sương mành
THỞ than đau kiếp lá xanh thu về
BÓNG ai lạnh lẽo ê chề
ĐÊM nghe tiễng thở não nề chứa chan...
TA đi dưới bóng trăng tàn
LẶNG nhìn lối hẹp vô ngàn trái ngang
BƯỚC lạc bước, chân lạc đàng
TÌM đâu ánh mắt võ vàng trong đêm
VỀ ôm mộng ước úa mềm
NƠI mồ chôn khúc sầu nêm cung lòng
VÔ biên đợi... vô thường trông
ĐỊNH trong vô định .... tình ơi là tình...
29/11/16
Bài này đã được xem 1135 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|