mùa đông ấm
Trời chiều khoác áo mùa đông
Nhuộm màu hoa Cải bến sông thuở nào
Tình nồng mây gió gửi trao
Sắt son một sợi chỉ đào buộc chung
Kề môi cạn chén tương phùng
Đường hoa rộng mở mình chung lối về
Trúc mai đã vẹn câu thề
Gừng cay muối mặn sơn khê thị thành
Tóc mềm xõa xuống vai anh
Trầu vàng quyện với cau xanh cay nồng
Bờ môi khẽ chạm nụ hồng
Hương thầm gió cuốn bềnh bồng lãng du
Xua tan đi lọn sương mù
Tương giang sóng vỗ ngàn thu diệu huyền
Anh hùng sánh bước thuyền quyên
Ông tơ kết tóc nên duyên sắt cầm !