người em xứ quảng
Tôi gặp nàng _ người em xứ Quảng
Dáng thướt tha cho tôi ngắm ngẩn ngơ
Em ! Tôi muốn ôm em cho mãi tới bây giờ
Chẳng buông nữa sợ em đi chẳng biết
Có lẽ chăng mình phải duyên nhau
Tự đâu ai đến gán nhịp cầu
Đưa em bên đó qua đất lạ
Em ơi! đứng lại, bởi sông sâu
Anh tỏ tình anh ở lời thơ
Trong tim như đã mến bao giờ
Sao xao xuyến thế... thật khó tả
Mới ghé thăm đoạn ngỡ là mơ
Anh thầm thì trong lời kinh cầu đó
Ước mong chi mãi mãi gần em
Hai quả tim thêm liền nhịp nhau thêm
Yêu anh nhé! Ơi cô nàng xứ Quảng!
Về quê anh, có mưa và có nắng
Có đồng xanh, đồi thông gió khẽ đưa.
Em đã hay qua, miền trung cả, thôi ru?
Anh sẽ kết vàn vạn câu thơ
Thành đò hoa đón em về lại xứ
Nhắn câu ni: Gặp em và anh nhớ
Run cả tim mình, run cả hoàng hôn...
02.07.2013