nỗi nhớ giao mùa
Bỗng đâu rả rích những hạt mưa
Hình như đông đến tiễn trời thu
Khe khẽ giao mùa thoang thoảng lạnh
Đường phố chiều hương hoa sữa đưa
Chợt nhớ ngày xưa ân tình cũ
Mấy lượt đông tàn cho úa hoa
Bàn tay buông lỡ, tình dang dở
Tiếc ngẩn ngơ hồn, ta trách ta
Len chẳng còn đan nên chiếc khăn
Bạc màu theo dấu vết thời gian
Thềm cũ, tàn tro là kỷ vật
Lửa xuân lại đốt cháy tim gan
Người ở nơi nào đông nếu tới
Liệu có như ta? Nhớ vô vàn
Định mệnh hai mình luôn ngược lối
Bao lần kết hợp bấy lần tan.
01.11.2018