dạ chó lòng người
Có người đàn ông nọ
Đi săn thú trên rừng
Ông để đứa con nhỏ
Cho chú chó canh chừng
Lúc việc săn bắn ngừng
Ông về nhà khi ấy
Chú chó vẫy đuôi mừng
Trên miệng đầy máu vấy
Rồi người ông run rẩy
Khi ông thoáng nhìn quanh
Đứa con đâu không thấy
Ông nổi trận lôi đình
Rút con dao bên mình
Ông đâm xuyên bụng chó
Thét một tiếng thất kinh
Nó gục đầu xuống đó
Lúc này đứa con nhỏ
Đang ngủ ngon trong mùng
Tiếng thét to của chó
Làm cậu tỉnh giấc nồng
Bất giác người đàn ông
Chợt nhìn ra phía vách
Một con sói rậm lông
Đã chết lòi lá lách
Ông ăn năn thầm trách
Giết chú chó trung thành
Rút dao là hạ sách
Khi chưa rõ sự tình
Suy xét cần phân minh
Dù tai nghe mắt thấy
Sự thật thường rối tinh
Chứ không đơn giản vậy
Từ sau sai lầm ấy
Ông bỏ thú săn mồi
Thú cũng như người đấy
Chỉ chết một lần thôi
Dạ thú và lòng người
Đều chứa điều sâu thẳm
Chuyện hai năm rõ mười
Lắng nghe và suy ngẫm