ngẩn ngơ
NGẨN NGƠ
Ngẩn ngơ cơn gió trở chiều
Cúi mình nhặt lá phiêu diêu cõi lòng
Tựa lưng vào bóng hư không
Giọt mưa bay xuống mênh mông suối buồn
Ngõ hồn trống vắng yêu thương
Chảy qua một khúc sông hờn giận chi?
Rũ lòng ươn ướt bờ mi
Tan mau chút nhớ còn gì hở em?
Ngẩn ngơ ngồi đợi bên thềm
Ngày đi qua ,bóng cánh chim xa mờ
Nụ hoa in bóng tuổi thơ
Giậu xưa thềm cũ bến bờ hoang vu
Tiếc chi một chút tình ru ?
Làn khói trắng đã mịt mù vội bay
Đời còn hương vị đắng cay
Ta còn ngơ ngẩn đêm dài cút côi!
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 933 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|