tình sầu
Từ độ xa rồi em biết không?
Lòng anh tím mãi những hoàng hôn
Còn đâu bóng dáng em ngày ấy
Duyên kiếp thôi đành chỉ nhớ mong
Anh đã lặng thinh những tháng ngày
Cuộc tình như thể áng mây bay
Hồn anh chết lịm em nào biết
Làm kẻ tình si giấc mộng này
Anh biết rồi em phải lấy chồng
Còn anh ở lại một lòng trông
Hôm nay gió lạnh trời sương tuyết
Em ở bên người có ấm không?
Anh hiểu rằng mình phải cách xa
Em đừng hờ hững với người ta
Tình xưa duyên cũ nên khép lại
Đừng tiếc làm chi một chuyến phà