mối tình sâu với mỵ nương
Giờ thì đã hiểu vì sao
Chàng Trương Chi trải biết bao bão lòng
Đã ươm thần tượng bông hồng
Nở tươi ở chỗ vườn trồng tình yêu
Nên khi mưa gió tiêu điều
Sao lòng không hứng chịu nhiều đau thương!
Một bên nguyệt thẹn hoa nhường
Một bên phận mỏng đủ đường tủi thân!
Vời trông theo bóng mây tần
Làm sao cho xứng, cho cân với người
“Trách người một, trách ta mười”
Giận thân mà thiếu nụ cười bấy nay!
Đã từng nghĩ có duyên may
Cho nên mới có được ngày gặp nhau
Chưa vui đã đến bến sầu
Nàng liền thất vọng còn đâu mộng vàng
Chàng Trương từ đấy bẽ bàng
Một đằng cứ giữ lấy nàng khư khư
Dễ gì dập lửa tương tư
Càng không nghĩ tới, càng như khơi nguồn!
Một đằng mặc mối sầu tuôn
Mặc cho bể ái sóng luôn vỗ bờ
Đi không người đợi, người chờ
Về không một chút duyên hờ để nương!
Bơ vơ trống trải đêm trường
Cơm ăn chẳng đặng, nước thường cũng không
Thuyền đời trôi giữa mênh mông
Vào vùng nước xoáy trên dòng sông tương!
Mối tình sâu với Mỵ Nương
Kết nên khối ngọc chàng Trương si tình!
20 / 11 / 2022.