tình...vỡ
Em đã theo người đến bến mơ
Trong một ngày mưa phủ sương mờ
Người đi có biết đêm mưa gió
Bóng một người theo đến tinh mơ ?
Trách người sao nỡ ủ thờ ơ
Rũ bỏ tình xưa đến hững hờ
Người đi để lại bao duyên nợ
Ta trách cả ta sao ngu ngơ..
Thôi thế là xong..tan ước mơ
Tan bao mơ ước với mong chờ
Giấc mộng từ nay thành...mộng vỡ
Để cả tình ta cũng chơ vơ..
Góc phố mình tôi đứng ngẩn ngơ
Ký ức người xưa.. chợt thẫn thờ
Người đi mang cả ngàn thương nhớ
Để lại mình tôi đứng bơ vơ...